Nhân dịp thử viết một thứ gì có 90% cảnh đêm, cho một em làm bài tập quay phim, mà em ấy đếch thèm dùng :)) Sến thế cơ mà!!! :D
ĐÊM
(2007)
(Inspired by Tôi và Nó
trong Tập truyện Người vớt phù du - Phạm Hải Anh)
NỘI NHÀ HIÊN TỐI
Nhìn từ cửa sổ nhà Nga. Hiên ngồi đọc sách bên cửa sổ.
BỐ HIÊN
(gọi vọng vào)
Con ơi, muộn rồi, rửa bát
đi kìa con.
Hiên uể oải đứng dậy, đánh dấu sách đặt lên bàn, trước khi vào còn nhìn sang nhà bên này.
NỘI NHÀ NGA TỐI
Nga nằm sấp trên giường, tay thả xuống sàn di theo nhịp nhạc dễ chịu. Có tiếng chuông. Cô bật dậy, nhấc kim ra khỏi đĩa than.
Nga ngắm nghía lại mình trong gương lần nữa. Cô chạy ra mở cửa. 1 anh chàng bảnh choẹ hôn má cô rồi họ cùng ra khỏi nhà.
NỘI NHÀ HIÊN TỐI
Hiên nghe nhạc cổ điển, nhảy valse 1 mình trong phòng, rồi ngồi xuống bàn, buồn chán nhìn sang cửa sổ hàng xóm tối đèn. Cuốn Tu viện thành Parme đang đọc dở úp trên bàn.
Cửa sổ nhà Nga bỗng sáng lên. Cửa sổ bật mở. Nga ngó ra ngoài vẻ mặt hạnh phúc rồi kéo rèm lại. Hiên đang nhìn vội cụp mắt xuống. Hiên buồn. Nằm áp má xuống bàn.
Đằng sau tấm rèm bóng 2 người quấn lấy nhau.
NGOẠI NGÕ KHU NHÀ TỐI
Hiên đi về dựng xe trong sân. Nga đi ngược từ trên nhà xuống, tươi mới, trẻ trung và đẹp thách thức. Cô lên đằng sau chiếc cào cào phân khối lớn và phóng đi cùng 1 anh đẹp trai.
Mọi ánh mắt của những người có mặt lúc đó đều dõi theo, tất cả đều im bặt khi cô đi qua. Cô vừa khuất bóng, tiếng xì xào bàn tán lại rộ lên.
BÀ GIÀ BẮC GHẾ HÓNG GIÓ
Cave đấy. Con gái con lứa thật là…
MỘT CÔ TRONG XÓM
Thật hả bà ? Trông thế mà… Con cứ
tưởng nó làm đâu cho tây, lương
khá lắm cơ mà. Ai ngờ…
BÁC GÁI ĐỨNG CỬA GẦN ĐẤY
Thế cô tưởng làm cho Tây thì không
cave à ? Chúng nó bây giờ dễ hỏng…
BỐ HIÊN
(xuống cất xe cho con)
Mấy bà lắm điều. Để cho con bé yên.
Nó ngoan hư bận gì đến mấy bà?
(giọng nửa đùa nửa thật)
Tiếng phản đối nhao nhao của các bà nhỏ dần…
Hiên chỉ nhìn bâng quơ, mải miết nghĩ, không nói gì…
NỘI PHÒNG HIÊN TỐI
Hiên trèo lên mái hiên ngồi. Tiếng nhạc nho nhỏ bài Over the rainbow trong vắt của Connie Talbot.
Cửa sổ bên kia có bóng Nga đi lại một mình.
NỘI PHÒNG NGA TỐI
Nga vừa đi lại trong phòng vừa gào lên trong điện thoại
NGA
Tôi không muốn nghe thanh minh.
Chán tôi rồi sao anh không nói
thẳng? Tôi ngu thì tôi bị lừa,
nhưng anh cặp với nó thì thật
là không đáng. Tôi khinh.
Nga tắt máy ném lên giường. Cô ngồi xuống. Lạnh tanh. Nga bỗng đứng vụt dậy thu thập mọi ảnh và vật kỷ niệm nhắc đến anh chàng kia lại. Nga đốt giấy tờ và ảnh, cô trút tro tàn và những thứ không đốt được vào 1 chiếc hộp, xếp nó vào góc tủ cùng với 5,7 chiếc hộp khác giống thế. Cô nhìn chúng, rồi đóng sập tủ lại.
NỘI PHÒNG NGA TỐI
Nga lại sắm sửa trước gương trong trạng thái tự tin yêu đời như trước. Cô nhún nhảy vui vẻ trong phòng. Chuông cửa kêu. Nga mở cửa. Một anh đứng tuổi chững chạc đưa hoa tặng Nga. Họ cùng nhau đi.
NỘI PHÒNG HIÊN TỐI
Hiên nằm sấp trên giường xem tivi, chuyển hết từ kênh này sang kênh khác. Tiếng xe ô tô nổ máy dưới đường vọng lên. Hiên tắt tivi, áp má xuống gối, thở dài.
FADE OUT
NỘI NHÀ HIÊN TỐI
Hiên đẩy cửa bước vào phòng. Một bó hoa trắng tinh khiết thắt nơ cắm trong lọ bên cửa sổ. Cô ngạc nhiên, rồi vui mừng khi đọc mẩu giấy đính kèm. Hiên hạnh phúc, bật nhạc nhún nhẩy và thay đồ trong trạng thái hưng phấn.
NỘI PHÒNG NGA TỐI
Nga và anh chàng mới yêu đang giận dữ.
NGA
(dịu giọng)
Anh chẳng hiểu gì em cả. Mình
Không hợp nhau đâu. Anh đi đi.
ANH CHÀNG KIA
(nói trước khi tự
đóng cửa ra về)
Dù sao thì anh vẫn yêu em.
Nga đổ người xuống giường. Cô nhắm mắt lại. Một giọt nước mắt rơi xuống đệm.
NỘI PHÒNG HIÊN TỐI
Hiên quay cuồng với niềm vui mới. Cô bắt đầu chải chuốt hơn. Yêu đời, bận rộn buôn điện thoại, bận rộn nhận hoa người yêu gửi, cắm hoa, nhẩy nhót một mình trong phòng… (chồng mờ liên tục, góc máy fix)
NỘI PHÒNG NGA TỐI
Nga xếp thêm một chiếc hộp nữa vào tủ. Đóng sập lại.
NGOẠI SÂN KHU NHÀ TỐI
Bạn trai đưa Hiên về. 2 người hôn nhau trong sân.
Nga đi từ trong ra cổng lướt qua họ. Mắt Nga và mắt anh kia chạm nhau. (chậm)
Mắt Hiên nhắm lại tối sầm (cực cận)
FADE OUT
NỘI PHÒNG HIÊN TỐI
Hiên mở cửa vào phòng. Không còn hoa trên bàn. Hiên chỉ bật chiếc đèn nhỏ, ánh sang xanh mờ lạnh. Cô đến bên cửa sổ nhìn sang.
Một gương mặt con trai mặc áo sơ mi phanh cúc, đẩy tung cửa sổ, nhìn về phía Hiên vài giây. Anh ta kéo rèm, phòng bên đó vặn nhỏ đèn.
Hiên ngoảnh mặt lại không nhìn về cửa sổ đó nữa. Cô thụp xuống, đấm giường khóc.
FADE OUT
FADE IN
NỘI PHÒNG HIÊN TỐI
Hiên dọn dẹp lại phòng. Khi này căn phòng đã được kê khác đi. Hiên không còn để bàn làm việc quay về phía cửa sổ nữa. Cửa sổ luôn che rèm, chỉ đủ để ánh sáng lọt qua chứ không nhìn xuyên được.
Hiên đang chuẩn bị ăn hỏi. Cô thử áo dài.
Hiên ngồi xuống giường, mở album mẫu váy cưới ra xem.
Có tiếng nhạc Trịnh từ bên ngoài vọng vào khá to. Hiên ngoảnh về phía cửa sổ buông rèm.
ZOOM IN
FADE OUT
FADE IN
NỘI PHÒNG NGA TỐI
Nga ngồi dưới đất tựa lưng vào thành giường. Một tay cô ôm chai rượu. Khói thuốc lá bay lởn vởn đặc quánh, ánh sáng trong phòng yếu. Trước mặt cô là một chiếc hộp.
Mắt Nga đánh viền đen, ánh mắt lạc thần. Cô không còn vẻ như xưa nữa. Mọi thứ có vẻ lộn xộn hơn, Nga vẫn đẹp thế nhưng đầy vẻ chua xót cay đắng trong mắt.
Nga đốt một bông hồng.
(camera quay 360o xung quanh Nga, chậm rồi nhanh dần)
Bản nhạc vẫn tiếp tục.
NỘI PHÒNG HIÊN NGÀY
Ánh sáng tràn vào nhà tưng bừng. Đâu đâu cũng có hoa và một chút bánh kẹo. Hiên ngồi trong phòng mặc áo dài, hồi hộp. Một lúc có người gõ cửa gọi
BỐ HIÊN
Đến rồi đến rồi. Ra đi con.
HIÊN
Vâng.
Hiên quay lại, hơi run. Cô đứng dậy, đi ra, đặt tay lên ngực, rồi cô mạnh dạn xoay nắm cửa.
Âm thanh nhốn nháo òa vỡ từ phòng ngoài vào khi Hiên đẩy cửa.
FADE OUT
FADE IN (chậm)
NGOẠI TỪ NGOÀI CỬA SỔ PHÒNG NGA NGÀY
ZOOM IN
Âm thanh đám cưới nhỏ dần đi như người lao xao từ rất xa. To dần là tiếng một bản nhạc Trịnh “Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ…”
Trong cửa sổ mở toang, rèm bay tung, căn phòng tối. Chỉ lờ mờ dáng đồ vật và dáng người nằm trên giường.
NỘI PHÒNG NGA NGÀY
Nguồn sang duy nhất là nguồn sáng qua cửa sổ khi chiều xuống. Nga nằm bất động trên giường. Tay thả xuống đất. Mặt sáng trắng hơn. Mắt nhắm. Nước mắt hoen mascara đã khô. (Trung cảnh)
Chiếc giường có dáng người nằm ngược sáng mờ dần ở hậu cảnh.
Lấy nét vào hiếc đĩa hát vẫn quay thật chậm, (Tiền cảnh cận) đều đều, giọng Khánh Ly… “Lời hẹn thề là những cơn mưa…”
FIN
ui, vậy tập 1 đâu ấy ơi?:D
ReplyDeleteDạ khảo cổ tập 1 cũng là một cái gì đó chuyện cũ khác lôi lại ạ. Cái "Đêm" này có 1 tập thôi và viết lâu rồi lôi lại nên gọi là khảo cổ, và lôi lại sau cái lôi lại kia nên là tập 2 ạ. :D
ReplyDelete