Tuesday, November 16, 2010

Trích


CHÚNG TA, NGƯỜI DO THÁI
Người Do Thái là những thứ Chúa yêu. Vì hoa hồng thật đẹp, chúng ta phải coi đó là bởi Chúa yêu hoa hồng. Do vậy, hoa hồng là Do Thái. Theo cách lập luận như vậy, những ngôi sao và các hành tinh là Do Thái, tất cả trẻ em đều là Do Thái, “nghệ thuật” xinh xẻo là Do Thái (Shakespeare không phải Do Thái, nhưng Hamlet thì đúng), và tình dục, khi được thực hiện giữa chồng và vợ trong một tư thế ngoan và phù hợp, thì là Do Thái. Thế nhà nguyện Sistine[1] có phải Do Thái không? Tốt nhất là bạn nên tin thế.
THÚ VẬT
Thú vật là những thứ Chúa thích nhưng không yêu.
CÁC ĐỒ VẬT TỒN TẠI
Đồ vật tồn tại trên đời là những thứ mà Chúa thậm chí còn chẳng thích.
CÁC ĐỒ VẬT KHÔNG TỒN TẠI
Các đồ vật không tồn tại thì không tồn tại. Nếu chúng ta định tưởng tượng ra một thứ như là một đồ vật chưa hề tồn tại, đó có thể là thứ mà Chúa ghét. Đây là lý lẽ mạnh mẽ nhất chống lại bọn vô thần. Nếu Chúa không tồn tại, hẳn là Người phải ghét bỏ chính mình, mà như thế thì hiển nhiên vô nghĩa.



[1] Sistine Chapel là nhà nguyn nổi tiếng nht trong Cung đin Apostolic, Vatican, nơi ca Giáo Hoàng Công giáo.

Everything is illuminated - Jonathan Safran Foer


Wednesday, November 3, 2010

Thương mình



Cố lý giải cái cơ sự này mà không sao gỡ nổi: Thế nào mà lại khóc rấm rứt vì cái nầy.

Không không, mình không hỏi vì sao vì sao vì sao họ làm như vầy.

Mình chỉ đang muốn biết sẽ còn bao nhiêu tê liệt rồi lại tê liệt đau khổ đổ nát trước những cái nữanữa này nữa.

Mình chỉ đang cố hiểu nguồn cơn cảm giác như thể bị lột da lóc thịt xé miếng như làm món nộm gà xé phay, xong rồi còn trộn giấm muối tiêu ớt hành tây nữa cho đủ ngũ vị.


Mình chỉ thấy trong người như có ung thư đang nhân lên đang lan ra đang di căn rộng khắp đang rụng tóc đang khó thở đang biếng ăn đang nôn khan đang táo bón đang kinh tởm.

Mình kinh tởm.

Mình thương mình.