Wednesday, June 17, 2009

Xứ sở của nước và thạch thùng

"Au pays de l’eau et du lézard blanc"

(J.M. Maulpoix)

Nơi đây là xứ sở của nước và thạch thùng, của quạt gió và những chiếc xe gắn máy. Nơi đây người ta vi vu từng đôi từng đôi, sát vào nhau trên mô-tô bé xíu.

Có đôi khi tôi thấy những gia đình – ông bố, bà mẹ và hai cháu nhỏ - trên cái thứ máy bé tí ấy, vẻ bình thản và hài lòng như trong khoang xe hạng nhất. Ô tô để mà làm gì, khi trời thì ấm áp thế này?

Có những cô nàng lượn phố, cằm tì lên vai anh lái xe, nhìn ngắm con đường hướng theo mắt anh, hay có những cô ngồi nghiêng, vừa đặt mình lên yên xe giả da, cân bằng duyên dáng, cũng nhờ vẻ thanh thoát mãi mãi tuổi trăng rằm.

Có những cô lái xe đeo găng trắng: dường như sống cũng là một sự tỉ mỉ vô cùng.

.....

Vượt lên tất cả các cung bậc, những còi xe nhắc dõng dạc: tôi đến đây, tôi đây rồi, cho tôi qua nào. Nhưng chúng hồ hởi nhấn mạnh đến nỗi cứ như là chỉ muốn thêm một nốt nhạc gắt vào mớ âm hưởng nghịch tai cuồng nhiệt của phố phường. Báo hiệu và tay lái, tiếng còi đổi các hướng quỹ đạo và vòng xoay. Họ không ngừng nghỉ, chỉ chậm lại chút xíu, ngoằn ngoèo, ngoắt ngoéo, sượt qua nhau, né qua nhau… Sự uyển chuyển tránh được mọi va chạm. Không có đụng độ; tất cả trôi chảy bởi những lượn cong, những lướt qua, những xiên chéo. Họ dự đoán hết, không khi nào bị đột ngột bất ngờ. Họ bước vào điệu nhảy, với nhịp chóng mặt 37, 38 km/giờ, họ căn tốc độ qua nhiệt độ không khí.

Đôi khi, họ nhìn nhau, nhoẻn cười, mến nhau một chút, rất nhanh, qua ánh mắt.

.....

Phố phường có hương vị, có tính khí, có xâm xấp mồ hôi, có nếp nhăn và nhiều thương tích.

Dòng sông hay cánh đồng, khi thì chảy trôi, khi thì tĩnh tại, lâu lâu cắm trại với những sạp hàng, những mái bạt, và dân thì ngồi xổm bán mua.

Dòng sông, chảy như Hồng Hà : là nước dùng của cả thành phố.

37, 38 độ: nhiệt độ không khí bằng với nhiệt độ trái tim.


Còn tiếp...

1 comment: