Sunday, June 14, 2009

Thơ thì thơ :D

Sang thăm nhà các anh các chị các bạn thấy đâu cũng có chiếu thi đàm, bỗng nhớ về cái thời còn chép sổ thơ thu, sổ thơ tình, sổ thơ tình mùa thu... Những bài ấy ít thuộc, giờ chỉ nhớ câu nhớ đoạn. Thế mà Đường thi thì có mấy bài cứ ám lấy thế nào...

Ví dụ như Phong Kiều Dạ Bạc của Trương Kế

Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Giang phong ngư hỏa đối sầu miên
Cô Tô thành ngoại Hàn San tự
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền.

Rồi Đề Đô thành Nam trang của Thôi Hộ

Khứ niên kim nhật thử môn trung
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng
Nhân diện bất tri hà xứ khứ
Đào hoa y cựu tiếu Đông phong.

Bài này nhớ có lẽ là nhờ cụ Nguyễn Du.


Thôi Hiệu có bài Hoàng Hạc Lâu

Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ, 
Thử địa không dư Hoàng Hạc Lâu. 
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản, 
Bạch vân thiên tái không du du. 

Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ, 
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu. 
Nhật mộ hương quan hà xứ thị, 
Yên ba giang thượng sử nhân sầu. 

Bài này thì là vì mến mộ cụ Tản Đà và cụ có dịch một series Đường thi rất oách:

Hạc vàng ai cưỡi đi đâu? 
Mà đây Hoàng Hạc riêng lầu còn trơ 
Hạc vàng đi mất từ xưa 
Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay 

Hán Dương sông tạnh cây bày 
Bãi xa Anh Vũ xanh dầy cỏ non 
Quê hương khuất bóng hoàng hôn 
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai 

Ôi ôi lên cơn quằn quại... nhớ cụ.
Lên cơn nhớ lây thêm một cơ số cụ khác nữa: các loại tuyển tập tổng tập vàng vàng xỉn xỉn, mực nhoẹt nhòe đen thui - gia tài của bố - ghen tị đứng cạnh Cụ Trần Dần gáy không long, bìa phẳng nuột, láng mượt kính coong, có chữ Sửa bản in: Nhị Linh.

1 comment: