Sunday, June 28, 2015

Làm gì khi anh ta có bồ? (2)

Và tôi có mục đích sống mới. Mông má lại bản thân để quyến rũ lại chồng. Xong rồi, có thể lắm, nếu thành công thì lại đá anh ta cho biết tay!!

Ôi cái ý nghĩ trả thù mới hay ho, mới thôi thúc làm sao. Ahhh, trả thù như thế mới bõ cơn ghen. Vâng tôi ghen. Mà có khi chỉ vì không có được cái mình muốn, hoặc bị giật mất cái mình đang có.
Tôi chưa từng biết mình có cái thứ máu ấy, thế mà bây giờ tôi lồng lộn, tôi vật vã, tôi quằn quại trong cơn ghen tôi tự nhốt mình vào. Anh ta thì vẫn cứ tiếp tục nói dối. Người đâu mà tốt, sợ tôi buồn. Còn tôi ngu dại tự làm đau mình bằng cách cứ cố tìm ra sự thật.

Dù sao thì, tôi đã quyết định sẽ đẹp và gợi cảm. Tôi đi tập gym.

Buổi đầu tập thử chọn ngay cái đắt nhất thành phố. Phải chịu tốn kém thì nó mới thành công. Đấy là đầu tư, không nên tiếc. Trước hết là nguẩy mông trên xe đạp. Xong rồi đến chạy bộ. Một vòng các máy hùng hụng ướt sạch một cái khăn mặt và chuột rút mới nhớ ra chẳng khởi động trước gì cả. Món này không dành cho mình. Buổi thứ 2 chọn ngay một cậu huấn luyện viên đẹp giai nhất. Dậy chị tập gì cho thon bụng, thon đùi và tí to em ơi. Em giai bấm bụng không dám cười. Tó ti thì mời xị sang thẩm mỹ viện bên cạnh, thon đùi thon bụng thì lần lượt 1,2,3,4.... 10 cái máy này tuần tự, rồi đến động tác này 15 cái. Ngày nào cũng thế là xị đẹp như em Duyên. Ồ, mấy cái máy là chuyện nhỏ, đến 15 phát kia thì đầu hàng. Về mỏi quá leo cầu thang không nổi, nên buổi thứ 3 chuyển sang bơi. Thấy bảo bơi là môn toàn diện và điều hoà cơ thể tốt nhất cơ mà. Vừa vào là tôi nhảy ùm xuống bì bạch 2 vòng. Lâu không bơi sặc nước nên leo lên nằm da-cu-di cho lành. Vừa thư dãn được dăm phút thì có một thị hơn chục tuổi cũng vào theo và có vẻ định cất lời bắt chuyện nên tôi đành lịch sự lánh sang giả vờ nhường chỗ cho đỡ chật. Cả bể có 2 người. Thị bắt chuyện không thành bèn bắt đầu táp nước lên người. Tôi khẽ e hèm và dở mình cho luồng nước mạnh đánh thẳng vào lớp mỡ dầy hai bên sườn, nhìn thị ngờ vực. Y như rằng, thị bắt đầu kỳ cọ. Chỉ thiếu điều cất lời ca tiếng hát như thị vẫn làm trong bồn tắm riêng. Tôi lặng lẽ rút sang phòng xông hơi. Đang tẩn mẩn nhìn ngón chân chưa bao giờ sơn móng của mình, thầm nhủ sẽ phải tập thêm một thói quen tốn thời gian vô bổ nữa mất thôi. Thế rồi đốp đốp 2 giọt nước rơi thẳng vào đầu. Ngửng lên thì qua lớp sương dày mờ ảo và đầy hương mùi già, một cái xi-líp nữ đang được phơi hong trên cái đèn thẳng đầu tôi lên. Ồ [chửi thề một từ bất kỳ]! Tôi lao ra khỏi đám sương mù đặc quánh, đâm sầm vào 2 cơ thể ngồn ngộn mỡ và mọi bộ phận đều đang bị trọng lực kéo xệ xuống khiến ti xuống bụng và mông xuống đùi. Họ đang cố cứu vãn tuổi xuân trong cơn tuyệt vọng, chát lên lưng lên người nhau bã cà phê (hay là bột  gì nâu nâu đen đen khác? hẳn là để trắng da?) tiện thể cũng vung vãi cả ra đầy sàn nhà tắm. Mấy con bé quét dọn được trả lương là để quét dọn, không bày thì có mà để chúng nó chơi dài ra à?

Thế là tôi một đi không trở lại.

Trời không thương cho tôi được thon gọn trở lại thì biết phải làm sao?

3 comments:

  1. tiếp đi ạ, đón đọc

    ReplyDelete
  2. Chị ơi, làm ơn viết tiếp đi ạ. Em vừa xem xong La Haine, kết phim khá sốc, nó làm em speechless và devastated. Lên google xem cảm nhận người xem về phim như thế nào thì tình cờ ấn vào blog của chị. Đọc đọc lướt lướt vài bài review, em thực sự thích lối hành văn và suy nghĩ của chị. Em tự hỏi tại sao chị lại bỏ dở blog này, đã bốn năm trôi qua rồi?

    ReplyDelete