Cái buổi ra mắt sách ấy cũng như các buổi ra mắt sách khác (dù thật thà mà nói chưa được dự nhiều lắm): cũng có phần đọc đoạn trích, phần hỏi đáp, phần ký cọt và phần tiệc nhẹ cùng những lượt tạt ra ngoài giời phì phèo hóng hớt - đây luôn là đoạn hấp dẫn hơn cả, đặc biệt là khi các nhà văn nam đều nghiện thuốc nặng :)) Bây giờ có mấy ai ăn trầu! Muốn chộp được những phát ngôn không chính thức của người nổi tiếng thì đừng có mà bỏ thuốc lá :))
Tiện thể, 3 nhà văn ra mắt sách hôm ấy là Thuận, Đỗ Kh. và Nguyễn Việt Hà, cùng với sự góp mặt của người dịch T. mất tích và Cơ hội của Chúa sang tiếng Pháp - chị Đoàn Cầm Thi.
Lại tiện thể: Anh Hà thông minh như truyện của anh, nên em đành bỏ những 10 euros mua một quyển Con giai phố cổ. Hic. Còn Đỗ Kh. thì trông giống hệt thầy Didier gốc Việt dạy mình Cinematography hồi ở trường. Thầy hình như không nói tí tiếng Việt nào.
Về sách: 2 quyển dịch thì thôi, vì chẳng định đọc bản dịch (mặc dù cũng hơi tò mò). Còn Khmer Boléro thì (đoạn trích) hài hước có duyên và trần trụi. Hình như văn Đỗ Kh. trong tiếng Việt cũng vậy? Đọc ít không đủ kết luận.
À nhưng mà mình định kể chi tiết này cơ:
Đi dự giới thiệu sách, hay bất cứ cái gì mà có phần hỏi đáp, thì đều có 2 loại người: loại không hỏi, và loại hỏi. Trong loại hỏi lại có 2 loại nhỏ: loại có cái mà hỏi và loại chẳng có gì để hỏi. Loại cuối cùng thì thường nói 5 phút xong quên mình định hỏi gì.
Hôm ấy, chẳng có câu hỏi nào đặc biệt hay. Thế nên mình chỉ nhớ 2 câu, đặc biệt buồn cười. Mình chẳng ghi âm, cũng không ghi chép, nên là nhớ đại ý thôi.
1. (của 1 em du học sinh Việt Nam HÀ NỘI GỐC gửi chị Đoàn Cầm Thi) Em bảo em đọc Cơ hội của Chúa lâu lắm rồi. Bằng tiếng Việt. Cũng không nhớ cụ thể lắm, nhưng mà thích mê. Em bảo em thích cái không khí rất Hà Nội không đâu có được mà anh tái tạo trong truyện. Em Hà Nội nên em biết. Xong em quên em định hỏi gì. Nghĩ một tí em bèn bảo, thế thì chị dịch giả không sống ở Hà Nội, làm thế nào chị dịch (nổi) cái không khí đặc biệt ấy?
2. (Của một quý bà tóc bạc người Pháp, đồ là Parisienne :)) Quý bà hỏi, tại sao tại sao, tao về Việt Nam, không ai nói tiếng Pháp nữa? Tại sao lại có thể như thế?
Câu chuyện đến đây là hết. Xin thân ái chào các bạn.
Look what they've done to Notre-Dame when she turns 850 years old.
đang viết thì comment biến mất. đại ý là thấy lời nhận xét của bạn rất hóm đấy, mà tinh ghê !
ReplyDeleteHai câu hỏi chết cười vì ngớ ngẩn. Có những người hỏi ngây ngô đến độ mình không biết trả lời thế nào. Trong trường hợp đó, có lẽ nên trả lời hài hước, nhưng có lẽ họ cũng chẳng hiểu hài hước, nên lại thôi.
cám ơn bạn đã đến dự nhé.
thân mến, Thi
Chị Thi, em thật bái phục chị bao nhiêu lâu nay miệt mài giới thiệu văn học Việt Nam ra nước ngoài. Em chính là cái đứa từ Séc sang, đi cùng Cường Marcus :D Tiếc là không được nói chuyện nhiều hơn với chị. :(
DeleteÔ thế à, thế mà đầu tiên chị tưởng tượng người viết bài này là con trai cơ đấy. Chị vẫn nhớ em chứ. Hôm đó đúng là vội vàng quá, chị em chỉ trao đổi được mấy câu. Hay hôm này,14/5, bọn chị tổ chức chiều phim với Yxineff, em sang cho vui đi. Chị thấy em làm cái phim mà Chi đóng ấy, cũng ngộ nghĩnh đấy. Hôm nào, có cái gì mới, nhớ cho bọn chị xem với nhé.
ReplyDeleteVề tình hình giới thiệu văn học, bọn chị cần sự ủng hộ của tất cả mọi người.Em xem 2 bài này chưa ? Chúc vui nhé. Nếu tháng 5 qua đây được, nhớ nói chị nhé. Nếu em tham gia gặp gỡ với sinh viên, sẽ vui đấy.
http://thethaovanhoa.vn/van-hoa-toan-canh/doan-cam-thi-va-cuoc-phieu-luu-mang-van-hoc-viet-den-phap-n20130320083029299.htm
http://vietnamnet.vn/vn/van-hoa/114296/sach-viet-ra-the-gioi--bong-nhan-cuoi-chan-troi.html
xem trên Fb thấy chị Thi và bạn Thuận xinh và trẻ quá, và giống nhau như đúc :)) hâm mộ các bạn.
ReplyDeleteTại sao, tại sao không có khẩu hiệu tiếng Pháp ở HN nữa nhỉ :-)
ReplyDelete